“Kakadu Variations” – “Biến thể Kakadu” là biệt danh được đặt cho bộ biến thể của Ludwig van Beethoven cho tam tấu piano theo chủ đề “Ich bin der Schneider Kakadu” của Wenzel Müller. Tác phẩm là sự tinh tế, trong sáng, sâu lắng nội tâm, đồng thời lãng mạn và tràn đầy tình yêu trên một không khí lôi cuốn, cổ điển.

“Biến thể Kakadu” được xuất bản năm 1824 với tên Opus 121a, là bộ tam tấu piano cuối cùng của Beethoven được xuất bản. Tác phẩm đáng chú ý là sự tương phản giữa phần giới thiệu trang trọng của nó và các biến thể nhẹ theo sau.

Mặc dù ngày xuất bản muộn, Biến thể Kakadu được cho là sáng tác vào khoảng năm 1803 và không được công bố trong hai thập kỷ tiếp theo. Nhà bình luận Lewis Lockwood, một chuyên gia hàng đầu về Beethoven, đã đề xuất rằng chữ ký năm 1816 phản ánh việc làm lại đáng kể một bản dự thảo trước đó, bao gồm cả bản sửa đổi chính của phần giới thiệu.

Ảnh minh họa : 4usky.com

Lockwood coi Biến thể Kakadu là một tác phẩm không đồng đều, với “nhiều khoảnh khắc duyên dáng và đẹp đẽ, nhưng không có sự thống nhất thực sự về phong cách”. Mặc dù phần trung tâm của tác phẩm là điển hình cho phong cách ban đầu của Beethoven, nhưng biến thể cuối cùng cho thấy đặc trưng của thời kỳ cuối của người nhạc sĩ thiên tài.

Ảnh minh họa: wallpapersafari.com

Tác phẩm bắt đầu với phần giới thiệu adagio long trọng cung Sol thứ kéo dài khoảng một phần ba tổng thời lượng của tác phẩm. Để rồi cuối cùng các note nhạc xuất hiện gần như là phản diện hài hước với một giai điệu đơn giản, thậm chí tầm thường được lấy từ vở opera Die Schwestern von Prag của Wenzel Müller, sáng tác tại Vienna năm 1794.

Các màn trình diễn tiêu biểu của tác phẩm kéo dài từ 17 đến 19 phút.

Clip là trọn vẹn tác phẩm biểu diễn bởi nhóm tam tấu gồm 3 nghệ sỹ: Isaac Stern (Violon), Eugene Istomin (Piano), Leonard Rose (Cello)

videoinfo__video3.dkn.tv||24dc918d0__

Tác phẩm là sự tinh tế, trong sáng, sâu lắng nội tâm, đồng thời lãng mạn và tràn đầy tình yêu trên một không khí lôi cuốn, cổ điển. Thính giả có thể nhận thấy sự tương phản về chất liệu vui tươi của 10 biến thể trên cung giọng trưởng so với phần nhạc giới thiệu viết trên cung Sol thứ, đã đem lại một sự tương phản có giá trị nghệ thuật to lớn.

Đôi nét về tác giả

Ludwig van Beethoven (17 tháng 12 năm 1770 – 26 tháng 3 năm 1827) là một nhà soạn nhạc cổ điển người Đức. Phần lớn thời gian ông sống ở Viên, Áo.

Ông là một hình tượng âm nhạc quan trọng trong giai đoạn giao thời từ thời kỳ âm nhạc cổ điển sang thời kỳ âm nhạc lãng mạn. Ông có thể được coi là người dọn đường (Wegbereiter) cho thời kỳ âm nhạc lãng mạn.

Beethoven được khắp nơi công nhận là nhà soạn nhạc vĩ đại nhất, nổi tiếng nhất và có ảnh hưởng tới rất nhiều những nhà soạn nhạc, nhạc sĩ, và khán giả về sau.

Trong số những kiệt tác của ông phải kể đến các bản giao hưởng như Giao hưởng số 2 Rê trưởng, Giao hưởng số 3 Mi giáng trưởng (Anh hùng ca), Giao hưởng số 5 Đô thứ (Định mệnh), Giao hưởng số 6 Fa trưởng (Đồng quê), Giao hưởng số 7 La trưởng, Giao hưởng số 9 Rê thứ (Niềm vui), các tác phẩm cho dương cầm như Für Elise và các sonata Bi tráng (Pathétique), Ánh trăng (Moonlight), Bình minh (Waldstein), Khúc đam mê (Appasionata)… các sonata cho vĩ cầm như Mùa xuân (Spring), Kreutzer… các Piano Concerto số 2, số 3, số 5 Emperor (Hoàng đế), Violin Concerto D major… các khúc mở màn Overture Coriolan, Leonore, Egmont… và vở Opera duy nhất Fidelio, v.v.

Kim Cương