Sonata n.3 in re minore, op.108 – Allegro là một chương Allegro (Chương nhanh) trong bản sonata số 3 Rê thứ của tác phẩm 108 mà Brahms sáng tác cho song tấu violon và piano, lãng mạn bay bổng trong ước vọng tình yêu thầm kín…
Tác phẩm toát lên phong cách huyền thoại của Brahms đó là sự lãng mạn bay bổng, mọi cao trào âm nhạc trong bản sonata này của ông đều thể hiện một cảm hứng trào dâng mạnh mẽ, đó là cảm hứng của một tình yêu thầm kín mà Brahms đã bộc lộ qua âm nhạc, nói cách khác âm nhạc xuất hiện như một thứ ngôn ngữ tâm hồn mà ông diễn tả, đó là vẻ đẹp tuyệt vời của nội tâm, của sự trải nghiệm cuộc sống.
Nghệ sĩ biểu diễn violon là: Anastasiya Petryshak, một thiên thần trên cây đàn violon người Ucraina sinh năm 1994. Nghệ sĩ piano là: Lorenzo Meo.
Anastasiya Petryshak – Lorenzo Meo – J.Brahms – Sonata n.3 in re minore, op.108 – Allegro
Tác giả
Johannes Brahms (7 tháng 5 năm 1833 tại Hamburg – 3 tháng 4 năm 1897 tại Viên) là một nhà soạn nhạc, nghệ sĩ dương cầm và chỉ huy dàn nhạc người Đức. Các tác phẩm của ông được xếp vào chủ nghĩa lãng mạn (romanticism).
Sinh ra trong một gia đình theo đạo Luther tại Hamburg, Brahms sống phần lớn cuộc đời sự nghiệp tại Viên, Áo. Danh tiếng và ảnh hưởng của Brahms lúc sinh thời đã được công nhận; theo sau bình luận của nhà chỉ huy thế kỉ XIX Hans von Bülow, ông thường được nhóm chung với Johann Sebastian Bach và Ludwig van Beethoven thành “Ba B”.
Brahms sáng tác cho piano, nhạc thính phòng, dàn nhạc giao hưởng, giọng hát và hợp xướng. Là một nghệ sĩ dương cầm điêu luyện, ông thực hiện các buổi diễn ra mắt nhiều tác phẩm của chính mình, ông cũng đã từng làm việc với một số nghệ sĩ hàng đầu vào thời bấy giờ, kể cả với nghệ sĩ dương cầm Clara Schumann và nghệ sĩ vĩ cầm Joseph Joachim. Nhiều tác phẩm của ông trở thành trụ cột trong vốn tiết mục biểu diễn. Brahms là một người kiên quyết theo chủ nghĩa cầu toàn, cho nên ông đã tự hủy và không công bố rất nhiều tác phẩm của mình.
Các sáng tác của Brahms bao hàm cả những chất liệu truyền thống lẫn sáng tạo. Âm nhạc của ông có cấu trúc và kỹ thuật bắt nguồn vững chắc từ các bậc thầy Baroque và Cổ điển. Âm nhạc của Johannes Brahms, với vẻ đẹp hình thức hoàn hảo và sự dung dị sâu sắc của tâm hồn. Ông là người tiếp nối các truyền thống hiện thực cổ điển và “làm giàu” chúng bằng những thành tựu của chủ nghĩa lãng mạn Đức. Âm nhạc của Johannes Brahms vừa đầy chất triết học trữ tình đặc trưng của Bach vừa mang những hình tượng âm nhạc hoành tráng và bạo liệt theo tinh thần Beethoven, nhưng cũng đậm nỗi lo âu về số phận của con người hiện đại.
Kim Cương