Đại Kỷ Nguyên

Thơ: Càng cao càng dễ chơi vơi

Ầm ừ biển hát trưa nay,
Đá leo tít ngọn thang mây, đo Trời.
Biển nổi giận, gió trùng khơi.
Sóng lớp lớp, muốn chuyển dời Càn Khôn.

Sang hèn, thân phận con con,
Lên cao, liệu có vuông tròn, được chăng?
Trước biển rộng, trước vô cùng
Một lời của gió, hãi hùng tháp cao!

Càng lên, càng dễ lật nhào,
Càng cao ngạo, càng tào lao, chuyện đời…
Biển cười, tháp chỉ đồ chơi,
Càng cao càng dễ chơi vơi, bẽ bàng!

Một cơn thịnh nộ quẹt ngang
|Công lênh xây đắp vội vàng thành Không…

La Vinh

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm:

Exit mobile version