Có một câu chuyện xảy ra vào những năm đầu của thời Thanh Càn Long được ghi trong “Duyệt vi thảo đường” như thế này:
Tại huyện Hiến của tỉnh Hà Bắc có một vị phú hộ họ Hồ gia đình vô cùng giàu có, mọi người quen gọi anh ta là Hồ Đại Hộ. Cùng thôn với nhà họ Hồ có một vị nho sinh tên là Trương Nguyệt Bình. Trương Nguyệt Bình có một cô con gái xinh đẹp như hoa như ngọc, được mọi người xưng là “quốc sắc thiên hương.” Mặc dù đã có gia đình nhưng Hồ Đại Hộ vừa gặp đã thương, trong lòng nhớ nhung không nguôi.
Thời ấy, người có học rất coi trọng danh tiết, Trương Nguyệt Bình lại là người đoan chính cổ hủ nên Hồ Đại Hộ biết rõ Trương Nguyệt Bình sẽ không đồng ý gả con gái mình làm vợ lẽ. Vì thế, anh ta âm thầm nung nấu trong đầu mình một sự toan tính.
Ban đầu, Hồ Đại Hộ mời Trương Nguyệt Bình đến nhà mình làm thầy dạy học cho con cháu trong nhà. Trong những lần nói chuyện, Hồ Đại Hộ biết rằng trong lòng Trương Nguyệt Bình luôn canh cánh trong lòng việc mồ mả cha mẹ ở quê không ai coi sóc. Ông muốn đưa cha mẹ về nơi mình sinh sống để tiện đường thăm nom nhưng vì hoàn cảnh nghèo khó không đủ kinh phí để thực hiện ý nguyện. Hồ Đại Hộ nắm bắt ngay cơ hội, anh ta tình nguyện chu cấp tiền cho họ Trương, hơn nữa còn tặng cho gia đình ông một mảnh đất để làm nơi mai táng người đã khuất.
Thời gian sau, gia đình họ Trương lại xảy ra một việc lớn, không hiểu sao đột nhiên có người chết ở trong nhà ông. Hơn nữa, người chết này lại có hiềm khích cũ với Trương Nguyệt Bình. Vì vậy, quan phủ nghi ngờ Trương Nguyệt Bình đã giết người kia. Lúc ấy, Hồ Đại Hộ lại ra mặt giúp đỡ, nhờ đó mà mọi chuyện cuối cùng được êm xuôi.
Một ngày, vợ của Trương Nguyệt Bình đưa con gái về nhà mẹ đẻ ở mấy ngày lo việc gia đình. Trương Nguyệt Bình xin phép nghỉ mấy hôm để về chăm sóc ba cậu con trai nhỏ tuổi. Lúc ấy, không biết là Hồ Đại Hộ đột nhiên nảy ra ý định xấu hay là đã chờ đợi cơ hội này từ lâu. Anh ta cho người khóa cửa nhà họ Trương lại rồi phóng hỏa đốt nhà khiến cho cho bốn cha con họ Trương đều bị chết cháy bên trong. Sau sự việc xảy ra, Hồ Đại Hộ tỏ ra vô cùng thương xót và ra sức giúp đỡ gia đình họ an táng. Mọi sự diễn ra đều trôi chảy khiến cho không một ai mảy may nghi ngờ.
Vợ và con gái lớn của Trương Nguyệt Bình tự nhiên mang ơn Hồ Đại Hộ. Thời gian sau, Hồ Đại Hộ cũng lộ ra mong muốn được cưới con gái họ Trương làm vợ lẽ. Con gái Trương Nguyệt Bình dù không muốn nhưng vì ơn sâu nghĩa nặng, lại cô nhi quả phụ không nơi nương tựa nên đã đồng ý. Vợ của Trương Nguyệt Bình vì đau buồn lại sức khỏe yếu nên không lâu sau thì qua đời.
Một năm sau, con gái Trương Nguyệt Bình sinh được một người con trai, đặt tên là Hồ Duy Hoa. Nhưng sau khi sinh con trai không lâu thì cô cũng bị mắc bệnh mà qua đời.
Hồ Duy Hoa ngay từ nhỏ đã lanh lợi, thông minh hơn người. Nhiều năm sau, Hồ Duy Hoa lớn lên thành một thanh niên mưu trí. Nhưng Hồ Duy Hoa lại tụ tập bạn bè và mưu phản, sự tình không thành, cuối cùng bị triều đình vây bắt. Vì tội mưu phản, cả gia đình họ Hồ đều bị phán tử hình.
Năm xưa, Hồ Đại Hộ mưu cơ chu đáo chặt chẽ, không lộ chút dấu vết để đoạt được điều mình muốn. Nhưng chỉ có thể giấu được người đời, không thể giấu giếm được trời, được luật nhân quả. Câu chuyện thật ứng với câu nói của người xưa: “Bao dung lớn thì phúc cũng nhiều, mưu thâm thì họa cũng sâu.” Vì dục vọng mà hại người để chiếm đoạt cho mình tất sẽ phải gặp báo ứng!
Theo NTDTV
Mai Trà biên dịch
Xem thêm: