Đại Kỷ Nguyên

Người sau tuổi trung niên, muốn đạt đến cảnh giới hạnh phúc nhất định phải có được 2 chữ

Đời người là kiếp vô thường, tuổi trẻ đang còn là buổi sáng mà qua đến trung niên thì đã là trưa ngả sang chiều. Tuổi trung niên là lúc người ta chín muồi nhất cả về thể chất lẫn tinh thần nhưng cũng là lúc “toan về già”, lúc người ta có nhiều tâm sự nhất. Người có hạnh phúc hay không nhìn tình trạng của họ ở tuổi trung niên là có thể biết được.

Về cơ bản, ta có thể hình dung cảnh giới mà một người cần đạt tới khi bước qua tuổi trung niên nằm ở 2 chữ này:

Chữ thứ nhất: “Độ”

1. Ý chí có độ rộng lớn

Ý chí rộng lớn, lớn đến mức có thể tung hoành trong thiên hạ, bạn bè giao thiệp rộng khắp năm sông bốn bể, nhỏ đến không so đo được mất cá nhân, không để ý tới lời đồn đại hay đàm tiếu.

Sau tuổi trung niên, cần phải có sự rộng lượng, tấm lòng rộng lớn. Khi đó trước mắt chúng ta là một thế giới tốt đẹp, khiến chúng ta vui vẻ hạnh phúc.

2. Nói chuyện có độ vừa phải

“Im lặng là vàng” là một câu danh ngôn, “họa là từ miệng mà ra” cũng là câu mà mọi người biết rõ. Những câu này đã nói rất rõ ràng minh bạch rằng “nói nhiều thì mất”. Cho nên, nói chuyện nhất định phải có “độ”, tức là ở mức độ vừa phải, thích hợp, không nên cái gì cũng nói.

Người sau tuổi trung niên, nói chuyện cần phải vừa phải, như vậy mới có thể tránh được hậu quả không đáng có, cũng có thể giúp mình trở thành một người được người khác tôn trọng.

3. Đọc sách có độ dày

Đọc sách phải có độ dày, ở đây độ dày không phải là về số lượng, mà là về nội dung và chất lượng. Cho dù là tiểu thuyết hay là một bài văn ngắn, sau khi đọc xong, thì cuốn sách đó phải có thể dẫn dắt tâm linh, khích lệ con người hướng thiện, hoặc là nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, giúp con người rút ra được bài học nhân sinh và triết lý. 

Người sau tuổi trung niên, cần phải có những cuốn sách chất lượng. Chúng ta nghiêm túc đọc chúng sẽ mang lại cho cuộc sống nhiều điều thú vị.

4. Tầm nhìn có độ rộng

Đứng ở chỗ cao thì thấy được càng xa; suy nghĩ nhiều, nhìn không xa. Cho dù là việc mình làm hay người khác làm, đều đứng xa để nhìn, thì sẽ nhìn được một cách thấu đáo.

Đến tuổi trung niên, tầm mắt chúng ta phải có độ rộng, đứng được cao, nhìn thấy xa. Nghĩ tưởng ít đi, so đo ít đi, hạnh phúc sẽ tự nhiên đến bên cạnh chúng ta. 

5. Thọ mệnh có độ dài

Muốn kéo dài tuổi thọ, muốn thân thể khỏe mạnh cường tráng, cần phải từ bỏ những thói hư tật xấu, tạo nếp sống lành mạnh. Mặt khác còn phải có tâm tính tốt, không nóng không vội, không lo không buồn chán, không tranh không đấu. 

Sau tuổi trung niên, càng cần phải chú trọng chăm sóc chính bản thân mình, sống lâu thêm nhiều năm, mới có thể có thời gian trải nghiệm những niềm vui trong cuộc sống. 

Ảnh qua: ydvn.net

6. Tình cảm có độ ấm

Vì gia đình mà tỉ mỉ chuẩn bị một bữa tối ngon miệng, nói với bạn bè một lời chúc phúc, tặng cho người bạn đời một món quà nhỏ, đều có thể khiến cho các mối quan hệ tình cảm trở nên ấm áp.

Sau tuổi trung niên, chúng ta có nhiều thời gian và tinh lực để làm việc và giữ gìn tình cảm trong cuộc sống, có thể khiến cho tình cảm thêm ấm áp, có như vậy thì cuộc sống càng thêm hạnh phúc và ấm cúng. 

7. Tâm tính có độ cao

Tâm tính của một người quyết định tầng thứ của người đó, tâm tính thăng tiến còn trân quý hơn cả vàng. Nếu như không có tâm tính chính diện tích cực, cả ngày tiêu cực phàn nàn, lo được lo mất, chỉ biết lợi ích của riêng mình, thì sống như vậy quả thật rất mệt mỏi.

Tâm tính như thế nào sẽ quyết định cuộc sống đồng dạng như vậy. Sau khi về hưu, bảo trì tâm tính cao trong cuộc sống, thì trong nội tâm sẽ khoan khoái dễ chịu hơn rất nhiều.

8. Cuộc sống cần có ‘nhiệt độ’

Trong cuộc sống, nếu chúng ta nỗ lực nhiệt tình, thì sẽ luôn có cảm giác mới mẻ. Làm cho cuộc sống có nhiệt huyết, là điều rất trọng yếu, chính là lòng nhiệt thành yêu cuộc sống.

Sau tuổi trung niên, chỉ cần chúng ta dụng tâm nhiệt tình yêu cuộc sống, dụng tâm cảm nhận hạnh phúc, thì chúng ta có thể lấy một trái tim biết ơn để cảm ngộ hết thảy mọi điều tốt đẹp.

Chữ thứ hai: “Buông”

1. Có một loại trí tuệ gọi là ‘buông’

Có một số sự tình cần phải buông tâm đi, mỗi trái tim đều có chỗ giới hạn, không thể mãi canh cánh trong lòng. Buông, cần phải cởi trói trái tim mình.

Sau tuổi trung niên, chúng ta cần phải buông bỏ gánh nặng, chạy về phía sinh mệnh mới, buông quá khứ, mở ra một cuộc sống mới!

2. Có loại tâm tính gọi lạc quan

Nhân sinh, khó khăn nhất là có được loại tâm thái tốt đẹp này. Tiêu bớt u sầu, sẵn sàng làm việc, bình thản nhiều hơn một chút, ôn hòa nhiều hơn, cuộc sống ắt sẽ có nắng mặt trời.

Sau tuổi trung niên, cuộc sống thường hay nội tâm, chỉ có mỉm cười trong thời điểm này là tốt nhất.

3. Có một loại thiện đãi gọi là buông tay

Bạn vĩnh viễn không cách nào làm thay được cho con cái, cũng không thể ở bên cạnh chăm sóc chúng cả đời. Vậy nên, cần phải biết buông tay. Con cháu là đều có cái phúc của con cháu, chúng cũng có con đường nhân sinh của riêng mình.

Việc gì cũng ôm làm, chẳng những mệt mỏi chính bản thân mình mà còn gây hại cho con cháu. Sau tuổi trung niên, biết buông tay đúng lúc, thì đối với con cái là một loại tín nhiệm, còn đối với chính mình là một loại thiện đãi.

4. Có một loại biểu đạt gọi là lên tiếng

Cuộc sống tràn ngập hỉ nộ ái ố, khi thích hợp với loại cảm xúc nào thì muốn lên tiếng. Lên tiếng, đối với thể xác và tinh thần là một loại gột rửa, là một lần linh hồn tự do biểu hiện ra.

Phá lên cười có thể khiến cho tâm tình con người vui sướng, buồn giận biến mất, cười giải ngàn nỗi lo.

Ảnh: blog.sina.com.cn

5. Có một loại khoái hoạt gọi là phóng khoáng

Muốn tâm trạng vui vẻ, cần phải phóng khoáng, đối với chuyện của con cháu thì ít quản mới tốt, yên tâm hưởng niềm vui thú tuổi già, mới có thể kéo dài tuổi thọ.

Đương nhiên, phóng khoáng không có nghĩa là phóng túng, mà là đem thể xác và tinh thần điều chỉnh đến cảnh giới “yên tĩnh khoái hoạt”. 

6. Có một loại xử thế gọi là buông bỏ 

Có nhiều thứ đã mất đi rồi thì cũng đừng nên chấp nhất, mà hãy coi như thành phẩm đó không thuộc về bạn. Hơn nữa hãy tin rằng, cái gì của mình thì cuối cùng sẽ quay về với mình. 

Có câu nói rằng: Nếu như bạn vì đánh mất Mặt trời và Mặt trăng mà khóc lóc nỉ non, thì bạn cũng sẽ đánh mất những vì sao.

Vậy nên, sau tuổi về hưu, chúng ta cần phải biết buông bỏ, có như vậy chúng ta mới không để lỡ mất những điều tốt đẹp.

7. Có một loại nhẹ nhõm gọi là buông tâm

Bạn đến lúc tuổi già, muốn đi đến nơi nào đó, muốn ăn chút gì đó, cũng không muốn không nỡ, kỳ thực là đang tự lưu đày chính mình.

Khổ cực hơn nửa đời người, sau khi về hưu, thừa dịp có thể buông tâm mà thỏa thích đi đâu đó, làm những điều mình yêu thích. Làm được như vậy, niềm vui sẽ đến mỗi ngày.

8. Có một loại tự tại gọi là yên tâm

Trong cuộc sống, đối đãi với tất cả mọi việc đều tận tâm thì ắt sẽ có thể tiêu diêu tự tại. Đi qua nhân sinh mưa gió vài thập niên, trải qua cay đắng ngọt bùi chốn nhân gian, có thể thành khẩn thẳng thắn, không làm chuyện trái với lương tâm, không hổ thẹn với tâm mình, nhất định sẽ trở thành một lão niên hạnh phúc.

Xem video để cảm nhận bài viết:

Exit mobile version