Đại Kỷ Nguyên

Thơ: Phút cuối cùng với mùa thu

Phút cuối cùng ta lỡ hẹn với mùa thu

Khi ngọn gió heo may đã tràn về lối nhỏ

Khoảnh khắc giao mùa chỉ làm gợi nhớ

Một cái gì rất xa, rất xa…

Khoảnh khắc giao mùa chỉ làm gợi nhớ / Một cái gì rất xa, rất xa…

Phút cuối cùng ta lỡ hẹn với mùa thu

Chẳng kịp đắm mình trong nồng nàn hoa sữa nở

Chẳng còn được ngắm phố nghiêng mình lá đổ

Nơi ấy bây giờ hẳn khăn lụa đã bay bay?

Chẳng còn được ngắm phố nghiêng mình lá đổ / Nơi ấy bây giờ hẳn khăn lụa đã bay bay?

Phút cuối cùng… lỡ hẹn với Hồ Tây

Hương Sen ủ những tay trà ấm nóng

Chiều còn đấy mà sao đêm xa vắng

Để gió Đông về xáo xác những giấc mơ.

Chiều còn đấy mà sao đêm xa vắng / Để gió Đông về xáo xác những giấc mơ.

Phút cuối cùng… khao khát những đường thơ

Bầu trời vẫn xanh đam mê một thuở

Gió vẫn gợi những gì không dám nhớ

Khắc khoải giao mùa…

lặng lẽ đón Đông sang.

Gió vẫn gợi những gì không dám nhớ / Khắc khoải giao mùa… lặng lẽ đón Đông sang.

Thúy Hằng


Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm:

Exit mobile version