Đại Kỷ Nguyên

Thơ: Hoa hồng tặng mẹ

Tiệm hoa chiều vắng người
Chàng kỹ sư vồi vội
Mua một bó hoa hồng
Nhờ bưu điện chuyển gửi.
Khuất sau quầy bóng tối
Một bé gái mong manh
Mân mê tiền bối rối
Loáng hai dòng long lanh.

Mân mê tiền bối rối / Loáng hai dòng long lanh.

Bé òa lên nức nở
Khi chú hỏi thầm thì,
Thiếu tiền, mua cành nhỏ
Những bông hồng… mọi khi.
Mắt bé ngời rạng rỡ
Khi được người lạ cho
Một cành hồng tuyệt đẹp
Sinh nhật Mẹ, làm quà..

Một cành hồng tuyệt đẹp / Sinh nhật Mẹ, làm quà..

Xe chàng trai chậm lăn
Trên một con đường tối
Mơ ghế đá công viên
Có bóng ai đang đợi
Lầm lụi đường vắng lạnh
Có bóng ai mong manh
Xe trờ tới, chàng bảo:
– Lên xe chú cho nhanh!

Xe trờ tới, chàng bảo: / – Lên xe chú cho nhanh!

Đường quanh co, thăm thẳm
Bóng tối cứ đầy dần
Bé cười: “Nhà mẹ cháu
Góc nghĩa địa tối tăm
Hôm nào cháu cũng đến
Ru cho mẹ giấc nồng
Chiều nào mẹ cũng ngắm
Rưng rưng những bông hồng..”

Chiều nào mẹ cũng ngắm / Rưng rưng những bông hồng..”

Chàng quay lại tiệm hoa
Rồi lao vào cao tốc
Xe phóng nhanh tận lực
Suốt đêm, như cơn lốc
Đây rồi dòng sông cũ
Đây rồi cánh đồng xưa
Xe chậm bò tới cửa
Mở toang tự bao giờ

Xe chậm bò tới cửa / Mở toang tự bao giờ

Nhà trang hoàng lộng lẫy
Sân thềm nhấp nháy đèn
Áo choàng lông đài các
Mẹ đứng chờ thâu đêm
Mẹ ào tới ôm con
Lắc lắc như trẻ nhỏ
Sau lưng những đóa hồng
Theo nhịp ru bừng nở
Ở trên xe còn đó
Bó hồng bị bỏ quên
Chúng búp cánh, khép nép
Cùng địa chỉ đề tên….

Mẹ ào tới ôm con / Lắc lắc như trẻ nhỏ

La Vinh


Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm:

Exit mobile version