Đại Kỷ Nguyên

Thơ: Mưa

Chẳng có gì để ngạc nhiên hơn

Mưa làm ướt những lời chưa kịp nói

Gió đáng trách như cơn mưa ấy

Chút vô tình làm giá rét thơ em.

Gió đáng trách như cơn mưa ấy / Chút vô tình làm giá rét thơ em.

Sét phũ phàng xé nát bình yên

Chớp không thôi những điều hăm dọa

Cứ ngỡ gió sẽ dịu dàng yên ả

Mà sao dông tàn nhẫn đến lạnh lùng.

Cứ ngỡ gió sẽ dịu dàng yên ả / Mà sao dông tàn nhẫn đến lạnh lùng.

Giữa cao xanh ẩn hiện sắc cầu vồng

Chút kì ảo càng tăng thêm chới với

Hoa và lá rạo rực niềm vui mới

Đất âm thầm, chịu đựng, cô đơn.

Hoa và lá rạo rực niềm vui mới / Đất âm thầm, chịu đựng, cô đơn.

Những cơn mưa nguội lạnh ước mong

Dẫu sấm chớp không tan đi trống trải

Mây vương lại nỗi niềm hoang dại

Thơ chợt buồn, mưa biết tại sao không?

Mây vương lại nỗi niềm hoang dại / Thơ chợt buồn, mưa biết tại sao không?

Hồng Oanh


Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm:

Exit mobile version