Đại Kỷ Nguyên

Thơ: Phù Du

Đáng thương chăng – con Phù Du

Sáng sinh, chiều liền hết kiếp

Nó tin làm gì có đêm

Đời cứ vui cười múa hát.

Nó tin làm gì có đêm / Đời cứ vui cười múa hát.

Hay đáng thương – con Đom Đóm

Mang đèn suốt cả cuộc đời

Bất kể ngày đẹp, nắng tươi

Lúc nào cũng lo trời tối.

Bất kể ngày đẹp, nắng tươi / Lúc nào cũng lo trời tối.

Hay đáng thương – Anh và Tôi

Lo toan như con Đom Đóm

Mà đời thì vẫn Phù Du

Mình là gì chưa hiểu nổi!?

Hay đáng thương – Anh và Tôi / Lo toan như con Đom Đóm

Lương Bảo

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm:

Exit mobile version