Thế nào! – Thần Jupiter la lớn, tiếng Ngài rền vang như sấm sét, chấn động khắp cả vùng Giếng Cổ: ‘Bây giờ các ngươi vẫn chưa hài lòng sao? Lũ ếch các ngươi đã muốn gì có nấy! Vậy thì dẫu có khổ thế nào cũng ráng mà gánh chịu’…

Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, có một lũ ếch sống yên bình trong vương quốc Giếng Cổ nọ. Ngày qua tháng lại, mùa cạn mùa khô, chúng đã quá chán chường mệt mỏi với việc muôn dân bách tính tự chủ tự trị. Vả lại toàn ếch là ếch với nhau, ông nào có mở miệng ra thì cũng ‘ộp ộp’ với chả ‘oạp oạp’ suốt như thế cả. Cứ nghe hoài đâm ra đến nản!

Lũ ếch được tự do quá nên đâm ra hư hỏng, chúng chẳng làm gì, cứ ngồi chán chường ‘lời qua tiếng lại’, thế rồi chúng muốn có một thể chế:

– Chúng ta không thể vô chính phủ như thế này mãi được! – Lũ ếch nhao nhao tuyên bố.

Chúng ước ao có một ông vua đến cai quản cả vùng Giếng Cổ này, để bầy ếch được hưởng một cuộc sống cho đúng nghĩa là thần dân dưới quyền cai trị của đế vương hoàng tộc.

Nghĩ sao làm vậy, lũ ếch bèn thiết tha khẩn cầu đức Thần Jupiter:

– Hỡi đức Thần Jupiter tại thượng! Cầu xin Thần hãy rộng lòng ban cho chúng con một ông vua đến cai quản hết thảy thần dân vùng Giếng Cổ!

Thần Jupiter thấy chúng thật ồn ào và ngu ngốc. Nhưng chúng ộp oạp kêu xin nhiều quá. Đến phiền!

Vậy là để cho chúng không kêu gào nữa, và để cho lũ ếch biết là chúng cũng có một vị vua, Thần liền ném xuống Giếng Cổ một mẩu gỗ lớn:

Bủm! – Mẩu gỗ từ bất tận tầng trời cao rơi xuống. Nước văng tung tóe.

Bủm! – Mẩu gỗ từ bất tận tầng trời cao rơi xuống. Nước văng tung tóe. (Ảnh minh họa: pixabay.com)

Lũ ếch vừa hoảng sợ vừa mừng vui khấp khởi: đứa giấu mình dưới nước, đứa nấp vào sau mô bùn đất, đứa chui tọt vào cửa hang, đứa ngấp nghến sau đám rêu bèo giương cặp mắt lên quan sát. Tất cả bọn chúng đều biết rằng chúng đã có một ông vua! Ôi chúng đã có một ông vua mới thật quyền uy và đáng sợ làm sao!

Nhưng chẳng bao lâu sau lũ ếch phát hiện ra vua Mẩu Gỗ của chúng thật cù lần và ít nói.

– Ngài ấy ỳ trệ và vô dụng chẳng khác gì cục đất! – Một con ếch trong bọn nói.

Vậy là chẳng được mấy ngày sau lũ ếch trẻ con đã dùng vua Mẩu Gỗ như một cái bệ nhảy mỗi khi phóng mình xuống nước chơi trò đuổi bắt. Lũ ếch bà, ếch mẹ thì dùng Mẩu Gỗ như một bến nước tuyệt vời, nơi mà mọi người có thể giặt giũ phơi phóng tùm lum hoặc túm năm tụm ba ộp ộp oạp oạp bàn tán đủ thứ chuyện về gia đình, chồng con, dưa cà mắm muối… Còn mấy gã ếch già lại dùng Mẩu Gỗ để làm nơi hội họp của các bậc bô lão, ở đó chúng lớn tiếng phàn nàn với nhau về vị vua mới của vương quốc Giếng cổ. 

Thần Jupiter đương nhiên là không hài lòng. Nhưng lũ ếch ngu ngốc kêu ca, bàn tán đến là ầm ỹ! Cuối cùng cả bọn ếch đồng thanh cầu khẩn:

– Đoái xin thần Jupiter! Xin Ngài hãy ban cho chúng con một vị vua khôn khéo và hoạt bát!

Lũ ếch quả là phiền toái và đáng ghét! –  Thần Jupiter nổi giận nghĩ.

Vậy là Ngài liền phái một con vịt xuống để làm vua lũ ếch. Vị Vua Vịt này tỏ ra hoạt bát và quyết đoán lắm, khác hẳn so với vua Mẩu Gỗ trước đây. Nó bơi lội suốt ngày vòng vòng quanh giếng và lớn tiếng quát tháo, ra lệnh bắt lũ ếch phải quay phải quay trái, nhảy ngược nhảy xuôi, lên bờ xuống nước, luật trước lệ sau… Ôi! Đến là hoa mắt chóng mặt!

Thi thoảng có đứa ếch hoặc chậm chễ, hoặc lắm mồm, hoặc cãi bướng, hoặc bất tuân… liền bị Vịt ta vặt cổ xơi tái! Lũ ếch bị khủng bố tinh thần ghê gớm, đứa nào đứa nấy đều sợ hãi xanh xám hết cả mặt mày. Đã thế ngày ngày chúng đều phải lồi hết cả mắt ra mà xem chừng thái độ và lựa lựa mà tuân theo chỉ lệnh của Vua Vịt, nếu không muốn mất mạng.

Lũ ếch ngày nào cũng phải lồi mắt ra mà xem chừng thái độ và lựa lựa mà tuân theo chỉ lệnh của Vua Vịt. (Ảnh minh họa: wikipedia.org)

Còn Vua Vịt thì có thèm đếm xỉa gì đến thái độ của lũ ếch nơi Giếng Cổ này đâu. Nó suốt ngày bơi lội, tắm mát, ăn chơi, ra lệnh…  thi thoảng đói mề, Vua Vịt lại kết liễu thêm vài chú ếch con và thản nhiên kêu:

– Mặc… mặc… m… ặc!…

Lũ ếch chịu hết nổi những mệt mỏi, khổ đau và mất mát. Chúng khóc than nhiều lắm, khóc đến sưng lồi cả hai mắt. Chúng ộp ộp kêu la, rên rỉ sáng ngày tối đêm khiến cho miệng chúng đã biến thành rộng ngoác đến tận mang tai. Thế rồi chúng lại đồng thanh cầu xin, van nài Thần Jupiter:

– Cúi xin Thần Jupiter! Chúng con tha thiết van xin Ngài hãy mang vị Vua Vịt ‘hoạt bát’ và tàn bạo này đi, nếu không thì tất cả lũ ếch chúng con trong vùng Giếng Cổ này sẽ đều bị chết hết!

Thế nào! – Thần Jupiter la lớn, tiếng Ngài rền vang như sấm sét, chấn động khắp cả vùng Giếng Cổ:

– Bây giờ các ngươi vẫn chưa hài lòng sao? Lũ ếch các ngươi đã muốn gì có nấy! Vậy thì dẫu có khổ thế nào cũng ráng mà gánh chịu…

Đường Phong

(Tài liệu tham khảo: Truyện cổ Aesop)